Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

Năm tháng xanh như cỏ

truyện sex hayNgày bé tôi không được sống cùng cha bởi mẹ tôi là vợ lẽ. Nhà của cha cách nhà mẹ con tôi tầm 5 cây số, mỗi tuần tôi gặp ông một đôi lần, thường là ông ghé thăm hoặc tôi tự đạp xe đến nhà cha.






Tuổi thơ tôi gắn liền với những chuyến đi về lẩn thẩn, những hỏi thăm vừa xa vừa gần ấy nhưng chưa một lần tôi thấy tủi thân. Trời sinh tôi vốn như vậy, luôn bằng lòng với mọi thứ, dù vui hay buồn cũng an nhiên như cây cỏ, như chính cái tên Thảo Miên cha tôi đặt cho, Thảo Miên nghĩa là giấc ngủ của cỏ, ngủ rồi còn biết chi đến tham sân si.



Tôi rất thích những chiều tan học sớm, một mình đạp xe đến nhà cha. Cha tôi bán và sửa chữa đồng hồ. Cửa hiệu của ông khá to, lúc nào cũng như phủ một lớp bụi mờ dù mẹ cả tôi vẫn thường xuyên quét dọn. Tôi đã ngồi hàng giờ ở đấy, tròn xoe mắt ngắm nhìn những chiếc đồng hồ cổ có quả chuông lúc lắc tạo ra thứ âm thanh trầm ngâm, ngắm nhìn cha tôi tỉ mẩn lắp từng chiếc kim giờ hay tháo vài ốc vít. Rơi vào ráng chiều là những câu chuyện vụn vặt giữa hai cha con, đôi khi tôi kể về những nỗi buồn âm ỉ. Với một cô gái nhỏ, việc bị mẹ mắng oan, bị bạn bè trêu ghẹo hay thiếu mất nửa điểm vào đội tuyển Văn quốc gia thường để lại vài vết xước tựa vết chim di lên tim mình. Cha luôn có cách xoa dịu chúng, không biết tôi thấy an lòng hơn vì bàn tay cha khẽ vuốt lên tóc mình hay vì lời cha trầm ấm “mọi thứ rồi sẽ ổn, con rồi sẽ đi qua nỗi buồn, năm tháng mãi xanh như cỏ”.



Mẹ tôi chưa bao giờ yêu cha, ngoài ba mươi tuổi mẹ mới lấy chồng. Bà ngoại bảo mẹ để lỡ thì con gái chỉ vì những hứa hẹn, đợi chờ. Tôi chưa bao giờ hiểu hết lời bà nói cho đến một ngày dượng tôi đột ngột trở về từ nước Pháp xa xôi. Nhiều năm về trước ông ấy là mối tình đầu, nhiều năm về sau ông là bến đỗ sau cuối của cuộc đời mẹ. Mẹ quyết định cả nhà tôi sẽ sang Pháp định cư, “nhà tôi” vốn chưa bao giờ có cha, nhưng từ lúc ấy đã có thêm dượng. Tôi không phản đối nhưng thấy lòng buồn như nhành cỏ úa những mùa gió heo may.



Trước ngày đi, chiều nào tôi cũng đến tìm cha. Mọi thứ dường như chẳng hề thay đổi. Nắng chiều vẫn chênh chếch nhuộm đỏ lớp bụi mờ, đồng hồ quả lắc vẫn đung đưa, chỉ là bàn tay cha vuốt tóc tôi khẽ khàng hơn, những lời thủ thỉ cũng dài hơn. Đôi khi miệng đang líu lo mà nước mắt cứ rơi lã chã, tôi kể rằng chưa kịp đi xa đã quay quắt nhớ ngôi trường cấp hai, nhớ các bạn tôi, nhớ con dốc cheo leo dẫn lên nhà cha, nhớ bà ngoại nhóp nhép nhai trầu, nhớ cha! Tôi hỏi cha thời gian có màu gì, liệu nó có cuốn bay mất kỷ niệm, tôi cứ muốn thời gian ngừng lại, tôi sẽ chẳng phải lớn, sẽ chẳng đi xa. Cha tôi bảo màu thời gian xanh ngắt. phim sex mobile



Rồi nhiều năm liền tôi rời xa nơi ấy, ngoái nhìn lại thấy kỷ niệm xanh hiền như cỏ. Cha tôi đã đúng, chẳng ai buồn mãi được. Ngày nối ngày trôi, tôi cũng mải miết đi giữa đời cho đến một ngày tưởng chừng không còn sức bước tiếp. Tôi đang học đại học thì có thai và chẳng may bị sẩy. Đứa trẻ chưa chào đời nhưng sáu tháng mang trong mình hơi thở thiêng liêng ấy đủ để tôi biết nỗi đau mất con, trước đó tôi đã mất đi tình yêu, anh ấy bỏ đi chỉ vì sợ ràng buộc và trách nhiệm. Tôi loay hoay vá víu lại tim mình nhưng càng vá càng thấy đau. Cha tôi từ Việt Nam bay sang, nhìn thấy tôi bơ phờ, mắt sưng mọng, ông khẽ xoa đầu bảo “Thảo Miên ngủ đi con, ngủ ngoan như cây cỏ, ngày mai con vẫn phải bước đi”. Giây phút đó tôi biết rằng mình phải tự đứng lên.



Ngày cha mất, chẳng ai báo với tôi. Trong khi người ta đưa quan tài cha xuống cái dốc chênh vênh, dọc theo con đường ngày xưa tôi vẫn đạp xe qua, ở trời Tây tôi đang miệt mài làm đồ án tốt nghiệp cao học. Tôi mãi giận mẹ đã giấu chuyện, cho đến ngày trở về nhìn mộ cha xanh um, lại thấy lòng an yên như cỏ cây, lại quên hết khổ đau, sân hận, chỉ nhớ rằng năm tháng mãi xanh.

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Xin đừng “yêu nháp”

Truyện hiếp dâm
Tôi năm nay 30 tuổi, là cô gái tỉnh lẻ đang làm việc ở Hà Nội, được nhiều người nhận xét là khá xinh. Tôi đã có bằng thạc sĩ được 3 năm và một công việc ổn định. Nhưng hiện tại vẫn “phòng không”.
>> Khi đàn bà "có vấn đề với đàn ông"





Điều mong muốn nhất bây giờ là có một gia đình giản dị nhưng điều đó tưởng chừng lại xa vời. Do tôi học ngành Tiếng Anh, năng động và tự tin nên cũng được nhiều bạn học theo đuổi, nhiều người khá si tình và chân thành.



Năm thứ hai đại học tôi gặp anh, mối tình đầu của tôi. Nhà anh cách nhà tôi hai ngõ ở quê. Cuộc tình cũng diễn ra đằm thắm, mặn nồng. Anh là người không có bằng cấp, nhưng tự bươn chải và lập được một cơ ngơi nho nhỏ. Sự trải nghiệm, chững chạc và sự quan tâm của anh đã làm trái tim tôi tan chảy. Tôi yêu anh mãnh liệt và tôi biết anh yêu tôi nhiều hơn thế. Và rồi công việc của anh phải “qua lại” với những cô gái chân dài, anh nhiều lần phủ nhận với tôi về việc này. Mặc dù yêu anh nhưng tôi coi đó là sự phản bội và sẽ diễn ra nhiều lần khác nữa nên cương quyết chia tay để mặc anh van xin tha thứ. Chuyện tình kéo dài được 5 năm. Sau đó anh cũng lấy vợ, đắng cay hơn người đó chính là chị em họ của tôi sau khi họ gặp nhau 3 tháng.



Sau một thời gian vật vã, tôi quyết tâm học thạc sĩ, rèn luyên những kỹ năng để tự hoàn thiện mình thành người con gái hiện đại. Tuổi trẻ tôi đã dành nhiều thời gian để phấn đấu nên không còn đủ tỉnh táo nhìn ra đâu là người đàn ông chân chính dành cho mình nữa. Phim sex mobile



Mối tình thứ hai diễn ra với anh chàng công an do đồng nghiệp đầy uy tín giới thiệu. Mỗi lần gặp, anh làm tôi cười đến phát ngất. Sự quyến rũ cả về ngoại hình và cá tính, sự thông minh của anh khiến tôi thầm nghĩ mình sẽ lấy người đàn ông này. Nhưng, niềm vui chẳng tày gang, khi vô tình tôi biết được anh chưa có vợ nhưng đã có con 3 tuổi với một người phụ nữ hơn anh 5 tuổi và họ vẫn thường xuyên qua lại. Cuộc tình nhanh chóng bay như làn khói.



Người thứ ba đến với tôi rất tình cờ do một lần gặp gỡ trong sinh nhật bạn bè, lúc đó anh giới thiệu là chưa vợ. Anh làm bên ngành hàng không, là người khôn khéo, lanh lợi và rất chín chắn. Sau bốn tháng quen nhau, anh mới tiết lộ đã có một đời vợ và một đứa con do thời trẻ nông nổi. Vợ và con anh đang sống ở nước ngoài. Anh cho tôi quyết định có chấp nhận hay không. Tôi lặng người, choáng váng và thất vọng một thời gian, thương cho chữ duyên của mình. Và rồi tôi cũng chấp nhận anh vì thấy anh có vẻ chân thành, tôi có thể gặp may khi “đàn ông một đời vợ như một báu vật”. Truyện loạn luân



Tuy nhiên, anh ngày càng thể hiện là người ki bo và lợi dụng. Hồi đầu gặp gỡ thì chúng tôi hay đi những quán sang trọng và anh nói những điều lịch thiệp, tao nhã. Nhưng sau này, anh chỉ dẫn ra công viên để “ngồi cho mát”. Lúc trả tiền gửi xe thì anh toàn bảo tôi trả vì anh không có tiền lẻ, mấy lần đi uống nước cũng vậy. Dần dần những lần sau anh đều viện các lý do để tôi trả tiền khiến tôi cũng hiểu ra con người thật của anh và quyết định chia tay. Tôi lại được một phen rơi xuống vực thẳm khi sau hai tháng chia tay anh lấy vợ, là người cùng cơ quan anh. Anh đã bắt cá hai tay, coi tôi chỉ như một thứ làm tình yêu của anh thêm đa dạng.



Tôi vẫn chưa gặp được người đàn ông chân chính. Tôi biết những người như vậy bây giờ họ sẽ tìm đến những cô gái trẻ, không nhiều bằng cấp để dễ bề làm vợ. Chẳng lẽ đối với phụ nữ, bằng cấp, sự chín chắn lại không nằm cùng một con đường với hạnh phúc gia đình được sao? Tôi tiếc nuối tuổi xuân đã qua và thấy cuộc đời của mình đúng là nghịch lý.